Thứ Tư, 20 tháng 11, 2013

Nghĩ...

Nghĩ cũng lạ, về một đời người.
Nghĩ cũng thương, những mối quan hệ đến và ở lại vĩnh viễn, hoặc đến và ra đi vĩnh viễn.
Trong một giấc mơ, khi cận kề cái chết, mình kiên quyết để lại lời nhắn rằng: cô ấy không bao giờ được bước đến lễ tang của mình.
Những người cũ xưa tổn thương mình, mình đã nhẹ bổng bỏ qua, nhưng cả trong một giấc mơ chết chóc, mình vẫn đoạn tuyệt nhìn lại cô ấy một lần. Dù nhiều lần, mình vẫn đi ngang lối nhỏ đó, và cả nhiều lần, mình thấy cô ấy không hề đáng ghét, không hề xấu xa, không cần lên án, thì ngay cả trong lúc sắp không còn trên thế giới này, trong giấc mơ đó, mình vẫn đoạn tuyệt vĩnh viễn nhìn cô ấy lại dù chỉ một lần.
Một mối quan hệ rực rỡ tình bạn hữu và lụi tàn như một nấm mồ.
Chẳng thể hồi sinh.